7 thg 2, 2013

Thơ Nguyễn Phong Việt

Đi qua thương nhớ





Ta không chọn nơi sinh ra nên đã chọn cách kết thúc một cuộc đời
vào giây phút thấy thương mình như đứa trẻ
chỉ muốn được ai đó ôm vào lòng cho mình khỏi quị ngã
nhưng có những yêu thương cũng bắt ta phải trả giá
đến tận cùng...



Chúng ta có niềm tin đi đến cuối đất cùng trời dù có phải trả giá
nhưng cuộc đời... luôn có nhiều ngã rẽ!
*
Phải những ai đã từng đi qua thương nhớ
mới thấy cô đơn chưa bao giờ là thứ ta muốn chọn lựa
ta chỉ chọn sống dưới một mái nhà nhiều lối vào và cửa sổ
những luống hoa hồng vàng rạng rỡ
đêm đêm nhìn trời và đoán một vì sao dành cho chúng ta sẽ hiện rõ
mọi điều ước ao?
*
Ta cứ hình dung về ngôi nhà với những đứa con ngày sau
chúng thì khóc mà chúng ta phải cười dỗ
đút từng muỗng thức ăn vào cái miệng bé nhỏ
và thấy yêu thế giới qua mắt nhìn của trái tim chưa biết về đau khổ
đơn giản là ghét-thương...
*
Những buổi sáng thức dậy khi chúng lớn dần lên
sẽ phải giành nhau tuýp kem đánh răng đến ầm ĩ
sẽ liếc nhau trong bữa ăn để đọc từng ý nghĩ
sẽ nắm tay nhau khi vui và bĩu môi lúc giận dỗi
không cần sống với chua cay…
*
Chúng ta thương những ngày ít gió và nhiều mây
những ngày chỉ nói với nhau bằng ánh mắt
những ngày chỉ cần tựa vai đã thấy lòng thanh thản
những ngày mà nỗi cô đơn cũng cần như hạt muối mặn
nêm vào những bình yên…
*
Nhưng cuộc đời luôn có nhiều ngã rẽ chờ được đặt tên
để người định nghĩa lại hạnh phúc
để so đo thiệt hơn những mất mát
để lần đầu tiên trong lòng người nghi ngờ tình yêu không phải là thứ duy nhất
biết cách làm tổn thương…
*
Ngôi nhà được trả về với những luống hoa hồng vàng
cửa sổ, lối đi…phải khép lại
những vì sao rồi cũng đến lúc giật mình chứ không thể sáng mãi
những tiếng cười trẻ con vẫn chưa đủ nhiều tưởng tượng cho quãng đời ấy
và người bước đi…
*
Chúng ta đã đi qua thương nhớ mà không hề phải vay
nên nợ nần chỉ đong bằng cảm giác
nên sợ cuộc đời về sau sẽ chẳng thể nào ôm được ai đó trong tay thật chặt
nên lo lắng những giọt nước mắt sẽ quên từng bỏng rát
dù đau đến xanh xao…
*
Có bao nhiêu người đã đi qua thương nhớ mà quên được nhau?

12 nhận xét:

  1. Cảm giác bất lực đã khiến con từng ngày trở nên lặng câm
    thui thủi mà sống
    con ghét cay ghét đắng cái gọi là số phận
    cho con biết yêu một con người
    và rồi xô con xuống ngày tháng của đơn côi...

    Đã không còn biết lòng mình buồn hay vui
    khi ước mơ trong tim đã chết rồi!

    Rồi sẽ đến lúc con cần phải trở về
    cần được khụy ngã để được nâng đỡ như cuộc đời ấu thơ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bước Chân Lẻ Loi:

      Để con nghe nhịp đập những giấc mơ
      Từ bao giờ vùi chôn trong quên lãng
      Để con tìm chút dư âm lãng mạng
      Tình yêu con một thửơ bên người
      Để con thấy vị ngọt của tiếng cười

      Bấy lâu nay với con là mặn chát
      Để con biết tim mình tan nát
      Con tìm về một chốn bình yên!

      Xóa
  2. Một lần thôi ta nên (dối lòng) phủ định tất cả những ước mong
    để người đó biết đợi chờ là vô nghĩa
    để người đó tự học cách đứng lên dù trái tim đã tan vỡ
    để biết nhận ra ta không phải là người duy nhất tốt với người đó
    để thoa son mà bàn tay đừng run lên trong lặng lẽ
    những nghiệt ngã của khóc thầm!

    Trả lờiXóa
  3. Và chúng ta đã thật sự mất hết chẳng còn chi
    những hồn nhiên đáng cho hơn là nhận
    một tình yêu đáng được giữ gìn nhưng lại vuột mất…

    Từ đó chúng ta ngàn lần không còn tin vào định mệnh!

    Trả lờiXóa
  4. Lối rẽ này không phải là một chọn lựa giản đơn
    ta đã bắt đầu biết sợ những cái nhìn ấm áp
    biết sợ những ngày nắng mà trong lòng giăng mây u ám
    biết sợ những giọt nuớc mắt của người khác mà buộc ta phải kìm nén
    biết sợ chính bản thân ta đang dần phai nhạt
    từ chối để lại những dấu chân…

    Trả lờiXóa
  5. Không ai muốn mình sống mà chỉ được đứng bên cạnh đời người mình yêu thương
    cũng chẳng ai muốn đày đọa mình trong mất mát
    nhưng tình yêu nào cũng có cái giá xứng đáng…
    sao không thử một lần đặt cược với trái tim?

    Trả lờiXóa
  6. Ngày người này làm đám cưới, người kia úp mặt vào tay mình để lãng quên
    hết giận hờn, hết yêu thương và nhìn lại
    hạnh phúc của người này ước gì là bình yên của một người đã đi xa mãi
    giữa niềm vui bao giờ cũng có một phút giây trống trải
    ở trong lòng của những người đã đi qua nhau…

    Trả lờiXóa
  7. Chẳng có ai hiểu hết nỗi đau của sự đợi chờ
    không có ai tin tình yêu lại mang đến niềm tuyệt vọng
    hoa hồng vàng bỏ rơi mình phía bên kia đời sống...
    người con gái cười thiết tha
    xót xa.

    Trả lờiXóa
  8. Một người bước qua, dừng lại và hỏi phải chúng ta quen nhau từ ngày xưa?
    một người chạy theo, níu vai và hỏi phải kiếp trước chúng ta từng hò hẹn?
    một người ngồi lặng yên bên vỉa hè và mỉm cười nói chúng ta thuộc về một số phận
    không điều gì có thể cách chia…?

    Trả lờiXóa
  9. Đừng đi…
    nếu có bão giông ta muốn được gánh chịu cùng nhau
    được chết vì người mình yêu thương cũng là hạnh phúc
    nhưng được sống cùng người mình yêu thương thì khổ đau nào cũng chỉ là hạt cát
    giữa đại dương trong mắt chúng ta…

    Trả lờiXóa
  10. Những ngày dỗi hờn
    chúng ta vẽ trái tim bằng một con đường ngắn hơn cả giấc chiêm bao
    rồi co ro như đứng trong ngày mưa lạnh lẽo
    nhìn những cô đơn cứ nhiều dần lên thành cơn bão
    không ai nhìn ai dù chỉ là qua vai áo…
    cuộc đời lặng im!

    Trả lờiXóa
  11. Phía cuối con đường, chúng ta không chờ đợi điều gì nên cũng chẳng phân vân
    đã có quá nhiều ước mơ nên giờ chỉ còn một ước mơ nhỏ bé
    cho giây phút này được hỏi người mình yêu thương
    - Chúng ta bắt đầu lại từ đầu nhé!
    bắt đầu lại từ đầu của một yêu thương…

    P/s: Trích từ entry [Sao phía cuối con đường không là một cành hoa?]

    Trả lờiXóa