Lòng mẹ
Nhà nghèo, chạy vạy mãi mới được suất hợp tác lao động, Thanh coi đó như
cách duy nhất để giúp đỡ gia đình. Nhưng ảo mộng chóng tan, xứ người
chẳng phải thiên đường, Thanh chỉ còn biết làm quần quật và dành dụm
từng đồng. Để nhà khỏi buồn, trong thư Thanh tô vẽ về một cuộc sống chỉ
có trong mơ.
Ngày về, mọi người mừng rỡ nhận quà, Thanh lại tiếp tục nói về cuộc sống trong mơ.
Đêm. Chỉ còn mẹ. Hết nắn tay nắn chân Thanh rồi mẹ lại sụt sùi. Thanh nghẹn ngào khi nghe mẹ nói:
- Dối mẹ làm gì. Giơ xương thế kia thì làm sao mà sung sướng được hở con!
(tác giả: Hải Âu)
Ngọai bị tai biến
liệt nửa người, già móm mém ăn uống khó khăn, vả lại không còn biết
ngon miệng. Mẹ bầm thịt nấu cháo nhưng ngọai lừa thịt ra không ăn. Sợ
Ngọai ăn không đủ chất, mẹ cằn nhằn, đôi khi bực bội. Bận bịu cơm áo gạo
tiền chạy ăn từng bữa, Mẹ vẫn sắp xếp tắm cho Ngọai mỗi ngày. Chiều nay
thấy kiến bu Ngọai , Mẹ vội cởi đồ tắm cho thì phát hiện phần thịt vo
tròn Ngoại lừa ra giấu trong túi áo. Ngoại vẻ mặt biết lỗi: Má sợ ăn
hoài con phải đở đi bô nhiều...sức con mà cứ phải khiêng nặng... tội con
quá... Mẹ nghẹn ngào... ngày nào mẹ đút cho con ăn, năn nỉ từng
muỗng...
(tác giả: Hạ Vàng )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét