Chương II
Thảo uể oải mở mắt, nhìn đồng hồ - hơn 14h, hôm nay cô dậy
muộn hơn bình thường.
Ngồi dậy, cô thoáng ngạc nhiên, cảm giác người mình nhẹ
hẫng, có lẽ sự lâng lâng của cơn say vẫn còn. Cô đi vào nhà tắm, vừa đi vừa lẩm
bẩm: “Không lẽ mình say lâu vậy, người cứ bềnh bồng như mây như gió”.
Mở vòi nước, Thảo đưa tay vặn mấy lần, “quái thật!”, dường
như cô không thể chạm vào chiếc khóa vòi, sao thế nhỉ? Thảo thấy tay mình cứ
hươ hươ quanh chiếc vòi, cô lại lẩm bẩm: “Hình như mình hết say rồi mà, cũng
đâu có hoa mắt?”, bực bội, cô vừa làm vừa nói thành tiếng: “Mở nước ra, mở nước
ra!”…
Cuối cùng chiếc khoá vòi cũng di chuyển, nước từ vòi sen xoà
xuống ngay người Thảo. Ơ! Sao cô lại không ướt?
Ngớ ngẩn một lúc, Thảo trở lại phòng, nằm xuống giường: “Ngủ
một lúc nữa xem sao”… …
Gió… gió từ đâu mát lạnh quanh người. Có tiếng lá khua xào
xạc… dường như thân váy cô đang lay khẽ theo từng làn gió… Nhưng phòng cô gió
không thể vào, cô không mở cửa, và cô đang mặc bộ đồ jean từ tối qua, cô chưa
thay đầm ngủ…
Dường như Thảo vừa cảm nhận vừa tự nói với mình từ trong
giấc ngủ, cô cảm thấy mệt mỏi, mắt cô cứ cố nhíu lại không thể mở ra… cô muốn
ngủ tiếp, nhưng cũng muốn thức dậy… đấu tranh một lúc, cô mở bừng mắt: “Trần
nhà đâu? Không phải trần nhà… là một tán cây… bên trái là cây… bên phải là
cây…”, mụ mị thêm một lúc, Thảo ngồi bật dậy “Há!”… cô đang nằm trên một nhánh
cây cách mặt đất khá cao… Chuyện gì vậy?
Không lẽ mình đang mơ?
Đây là công viên…
Thảo nhìn lại mình, cô đang mặc một bộ áo khoác ngủ màu
trắng, tóc xoã dài. Cô vốn không có áo khoác ngủ màu trắng, và trước khi đi
ngủ, cô chưa xoã tóc ra. Đích thị là mình đang mơ…
Chợt Thảo giật mình, có một tên con trai xuất hiện trên
nhành cây cạnh cô tự lúc nào với bộ dạng kỳ quái như trong truyện tranh: cũng
bộ áo khoác ngủ màu trắng, tóc xoã dài. Hắn đang mỉm cười chăm chú nhìn cô như
thể “ngắm” một sinh vật lạ, còn buông một câu: “Ma nữ đúng là xinh đẹp”.
Thảo đổi thế ngồi, đong đưa hai chân xuống, nói với tên lạ
mặt: - Hoàng đế Ai Cập hả trời?
Tên con trai nhe răng cười.
Thảo nghiêng đầu: - Đúng là tui từng mơ sẽ gặp một bạch mã
hoàng đế, nhưng không phải trong bộ dạng như vầy, đàn ông con trai gì tóc dài
thoòng dzậy? Lại còn mặc áo ngủ, chẳng oai phong lịch lãm gì.
- Tui đâu phải hoàng đế, cũng không cưỡi bạch mã.
- Sao “tạo hình” kỳ cục dzậy?
- Thì mặc áo trắng cho nó “ra ma”. Với lại lâu rồi tui chưa
gặp linh hồn trôi dạt nào làm thợ hớt tóc hết nên tóc mới dài.
Thảo tròn mắt: - Vậy ra là ma đấy à? - Ờ!
Thảo chu môi tỏ vẻ hụt hẫng: - Tui chưa từng mơ gặp một con
ma bao giờ.
Tên con trai nháy mắt: - Ma thì gặp ma thôi chứ đòi gặp ai nữa.
Tên con trai nháy mắt: - Ma thì gặp ma thôi chứ đòi gặp ai nữa.
- Ma cỏ gì?
- Thì cô - ma nữ đang ngồi trước mặt tui, nhờ tui “tạo hình”
mới được đẹp vậy.
Thảo liếc tên con trai: - Anh tạo hình cho tui thành ma nữ?
Tên con trai vờ buông cái nhìn mơ màng: - Một bộ áo choàng dài đơn giản màu trắng, tóc xoã tung bay, nằm ngủ trên một nhành cây giữa một khu vườn lộng gió, tuyệt đẹp! Tôi chưa thấy ma nữ thật sự bao giờ, chờ mãi mới có được cô để ngắm.
Thảo liếc tên con trai: - Anh tạo hình cho tui thành ma nữ?
Tên con trai vờ buông cái nhìn mơ màng: - Một bộ áo choàng dài đơn giản màu trắng, tóc xoã tung bay, nằm ngủ trên một nhành cây giữa một khu vườn lộng gió, tuyệt đẹp! Tôi chưa thấy ma nữ thật sự bao giờ, chờ mãi mới có được cô để ngắm.
Thảo lại liếc tên “ma nam”: - Tào lao! Ai mượn anh! Tui
thích làm nữ hoàng, ai thích làm ma mà tạo với hình.
Tên “ma nam” so vai: - Tui đâu quyết định được.
Thảo ngã người nằm xuống: - Không thèm nhảm với anh, tui thức dậy đây.
Tên ma nam nhướng mài: - Thức gì?
Tên “ma nam” so vai: - Tui đâu quyết định được.
Thảo ngã người nằm xuống: - Không thèm nhảm với anh, tui thức dậy đây.
Tên ma nam nhướng mài: - Thức gì?
- Thì thức, không thèm mơ nữa.
- Mơ gì?
- Thì tui đang gặp anh trong mơ!
- Mơ đâu! Cô có phải con người đâu mà mơ!
Thảo liếc tên ma nam: - Không con người chứ con gì?
Tên ma nam lại so vai: - Con ma!
Thảo liếc tên ma nam: - Không con người chứ con gì?
Tên ma nam lại so vai: - Con ma!
Thảo nguýt tên ma nam một cái, không thèm nói nữa. Hắn chợt
à lên: - Tui hiểu rồi, thì ra cô chưa biết là cô đã chết.
Thảo đưa mắt về phía hắn: - Chết!
- Ừ, tối qua, cô chết rồi.
Thảo đưa hai tay gối đầu: - Đừng tào lao nữa.
Thảo đưa hai tay gối đầu: - Đừng tào lao nữa.
Tên ma nam chợt nhảy sang ngồi phía dưới chân Thảo: - Hôm
qua là kỷ niệm 3 năm ngày chết của tui, tui dạo về chỗ cũ, tình cờ gặp cô, nên
dắt cô đi chơi.
- Chỗ cũ nào?
- Thì đoạn dưới chân cầu Thủ Thiêm đó, cô lên dốc xuống dốc
mà chạy gần 100km/h, bay một cái vèo, y như tui hồi xưa, “đi” nhanh luôn.
Thảo hơi nhỏm người ngồi dậy, cảm thấy khó hiểu. Tên “ma
nam” tiếp: - Nhưng cô chưa tới số, nên tui chỉ rủ linh hồn cô đi chơi chút cho
đỡ buồn thôi, nếu cô muốn hồi dương, trước khi cô bị đem chôn, cứ nhập hồn vào
xác, cô vẫn sống lại được.
Thảo ngồi hẳn dậy, nhìn thẳng vào tên ma nam: - Giấc mơ này hình như cảm giác hơi bị “thật” rồi…
Hắn cũng nhìn thẳng vào cô: - Cô không mơ! Cô chết rồi! Xác cô đã được đem về quê. Nhà cô đang làm tang lễ cho cô. Cô nhìn ra đường đi, bây giờ mới 22h, đây là công viên 30/4.
Thảo nhìn ra, đây đúng là công viên 30/4 gần Diamon plaza…
Mọi người vẫn nhộn nhịp dưới đường… Cô không biết nên suy nghĩ về giấc mơ này
như thế nào, cô chết rồi thật sao?
Xoay sang gã: - Không phải mơ thật sao?
Gã nhìn cô hiền từ: - Tập trung, nghĩ về nhà cô đi! Nhà ở SG!
Thảo làm theo lời hắn. Thoắt cái, Thảo đã ngồi trên giường trong phòng mình. Gã ma nam cũng đến theo, ngồi bên cạnh.
Gã nhìn cô hiền từ: - Tập trung, nghĩ về nhà cô đi! Nhà ở SG!
Thảo làm theo lời hắn. Thoắt cái, Thảo đã ngồi trên giường trong phòng mình. Gã ma nam cũng đến theo, ngồi bên cạnh.
Thảo vẫn chưa hết ngỡ ngàng: - Vậy là sao?
Gã ma nam tỏ vẻ thông cảm: - Theo tui.
Gã ma nam tỏ vẻ thông cảm: - Theo tui.
Thảo bước xuống giường, gã nắm tay cô, cô thấy gã dắt cô đi
xuyên qua cửa phòng, xuyên qua phòng khách, xuyên qua cửa sắt, bước ra vỉa hè…
Mấy tên hàng xóm đang ngồi nhậu ở vỉa hè nhà bên cạnh, phố vẫn nhộn nhịp người
qua lại…
Di động để trong phòng cô đang reo…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét