Phạm Hương
Thế là mùa Đông đã qua. Phố không còn chìm trong sắc nâu, đen, xám ảm đạm đến nỗi chỉ một chiếc khăn hồng thôi cũng đủ làm phố rực lên màu ấm áp. Và anh cũng đã trở về.
Phải từng đi qua thương nhớ mới biết cô đơn chưa bao giờ là thứ mà chúng ta chọn lựa...
...ngẩng mặt lên để xóa hết hoài nghi, ta sẽ thấy một con người để cho ta hiểu sự tồn tại của mình là cần thiết..
29 thg 8, 2013
Sóng biển và cánh chim trời
Tình yêu, như một con sóng nhỏ xô bờ, ngay vào lúc bạn không ngờ tới nhất, nó sẽ ập đến và nâng trái tim đang thổn thức của bạn, hòa vào thứ bọt trắng mát lành của biển.
Hãy học cách đứng lên sau vấp ngã
Cuộc sống này tuy không hề đẹp như bạn vẫn hằng mơ, nhưng vẫn rất công bằng trong tình yêu. Bạn cho hay nhận, được hay mất, đó là tùy thuộc vào quyết định của bạn…
Bất cứ ai cũng đã từng thất bại, đã từng vấp ngã ít nhất một lần trong đời như một quy luật bất biến của tự nhiên. Có nhiều người có khả năng vực dậy, đứng lên rồi nhẹ nhàng bước tiếp như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, nhưng cũng có nhiều người chỉ có thể ngồi một chỗ và vẫn luôn tự hỏi lí do vì sao bản thân lại có thể dễ dàng “mắc bẫy” đến như thế…
Bất cứ ai cũng đã từng thất bại, đã từng vấp ngã ít nhất một lần trong đời như một quy luật bất biến của tự nhiên. Có nhiều người có khả năng vực dậy, đứng lên rồi nhẹ nhàng bước tiếp như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, nhưng cũng có nhiều người chỉ có thể ngồi một chỗ và vẫn luôn tự hỏi lí do vì sao bản thân lại có thể dễ dàng “mắc bẫy” đến như thế…
28 thg 8, 2013
Tường vi nở muộn
Vì đã để một bàn tay chờ đợi quá lâu
vì những thương nhớ kia cũng đã đến lúc không còn tin vào những nguyện cầu
nên ta cần một lời xin lỗi…
Chúng ta đâu thể nhắc nhở nhau phài dè chừng từng ước mơ nông nổi
chúng ta đâu thể níu chân người này để người kia một mình bước tới
chúng ta đâu thể xem tương lai là trò đùa rồi quên đi sự đánh đổi
mà sống bình an…
vì những thương nhớ kia cũng đã đến lúc không còn tin vào những nguyện cầu
nên ta cần một lời xin lỗi…
Chúng ta đâu thể nhắc nhở nhau phài dè chừng từng ước mơ nông nổi
chúng ta đâu thể níu chân người này để người kia một mình bước tới
chúng ta đâu thể xem tương lai là trò đùa rồi quên đi sự đánh đổi
mà sống bình an…
17 thg 8, 2013
Cô nàng hoàn hảo (Chương 28- The end)
Sau một tuần tiễn Huy ở
sân bay. Tôi nhận được tin Đông Đông đã được xuất viện và ra về.Tôi thực sự đã
chờ ngày này khá lâu rồi. Một năm đã trôi qua là những ngày tôi cảm giác dài và
cô đơn đến nhường nào. Bao nhiêu lo lắng và bao nhiêu yêu thương tôi đều gửi gắm
nơi Đông Đông. Và giờ, tôi đã biết, ngày cậu ấy trở về sẽ không còn xa xôi nữa.
Cô nàng hoàn hảo (chương 27)
Bố mẹ làm thủ tục ra viện
cho tôi vì tôi đã bình phục trở lại, còn Đông Đông vẫn đang trong thời kỳ theo
dõi và chuẩn bị sang Sing phẫu thuật. Câu chuyện về lí do tai nạn của Đông Đông
được mọi người không nhắc đến, cảnh sát có đến lấy lời khai nhưng tôi cũng nói
lí do đó là do sơ suất. Phía người gây ra tai nạn cũng bồi thường và mong muốn
gia đình Đông Đông không truy cứu. Dù mọi chuyện được giải quyết bằng chuyện
tình cảm nội bộ nhưng tôi vẫn không ngừng trách Ngọc Lan, tại sao cậu ấy lại có
thể nông nổi và bồng bột như thế. Tôi cũng buồn thay cho Khắc Hiếu vì đã tiếp
tay cho cô ấy làm những điều dại dột. Có lẽ, hai con người đó là hai con người
mà mãi mã tôi không hề muốn gặp lại trong cuộc đời, mặc dù, họ cũng là những kẻ
hèn nhát đáng thương…
Cô nàng hoàn hảo (Chương 26)
Sau khi nghe hết những gì từ Huy, tôi đến tìm gặp Đình Văn.
Vì tôi biết Ngọc Lan và anh là anh em họ hàng, dù gì, chuyện này anh cũng sẽ là
người biết rõ nhất. Và tôi muốn biết nhiều hơn, tôi muốn xâu chuỗi lại khoảng
thời gian mà tôi và Đông Đông đã đánh mất.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 25)
Bác sĩ trao đổi với bố mẹ Đông Đông rằng tạm thời cậu ấy đã
qua cơn nguy kịch. Nhưng có một vấn đề là trong não cậu ấy máu vẫn chưa hết bị
tụ. Chỗ tụ máu đó có chèn vào một dây thần kinh và có thể gây mất trí nhớ hoặc
gây thiểu năng về vận động. Việc điều trị cho cậu ấy là càng sớm càng tốt. Và
hiện tại máy móc cũng như thiết bị ở Việt Nam không thể nào tiến hành phẫu
thuật được, cách duy nhất hiện tại là phải chuyển cậu ấy qua Sing, ở đó có
nhiều thiết bị y tế tối tân, cũng như có các bác sỹ giỏi hàng đầu thế giới về
lĩnh vực này. Và nếu không tiến hành nhanh thì mọi việc sẽ không thể trở nên
tốt hơn mà sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe của Đông Đông. Bác sỹ cũng dành
lời khuyên cho gia đình cậu ấy nên chuẩn bị tinh thần cũng như vấn đề tài chính,
bởi lẽ, việc chi phí phẫu thuật này rất đắt đỏ.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 24)
Tôi lặng lẽ nhìn Đông Đông đang nằm trên giường bệnh, toàn
thân cậu ấy được quấn băng kín mít. Người cậu ấy nằm bất động, xung quanh máy
móc và bông băng cuốn quanh người. Tôi bật khóc khi nhìn thấy bộ dạng này của
Đông Đông.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 23)
Tôi không còn nhớ được gì nữa, chỉ thấy đầu và toàn
thân đau ê ẩm khi tỉnh dậy. Căn phòng màu trắng toàn mùi thuốc, lờ mờ tôi nhận
ra rằng mình đang ở trong bệnh viên. Phía cánh tay trái của tôi đang được
truyền thuốc, khẽ cố ngồi dậy dù toàn thân đau nhức, tôi thấy có
một cô y tá mỉm cười với mình.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 22)
Cánh cửa của phòng chờ khép hờ. Đông Đông định đi vào đưa
tập tài liệu cho Ngọc Lan. Bỗng dưng, anh khựng lại, có tiếng nói thì thào, một
cuộc điện thoại mà anh vô tình bắt gặp.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 21)
Cơn mưa cuối ngày mới dứt, mặt đường bỗng dưng sáng choang
bởi những vệt nắng sau mưa. Quán cafe trên tầng 2 yên ắng, bản nhạc không lời
êm đềm và dịu dàng. Cây lá còn rơi rớt chút ướt át của những cơn mưa, có một
chàng trai với đôi mắt thông minh ngồi trầm ngâm bên tách cafe đang bốc hơi
nghi ngút. Bộ quần áo ướt nhẹp đã được thay bằng một bộ quần áo mới khô sạch,
nhưng cơn mưa trong lòng thì hình như vẫn chưa thể nào dứt.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 20)
Đứng giữa hai người con trai đang nắm chặt tay mình, lòng
tôi rối bời. Cảm giác giống như một món đồ chơi và bị lũ trẻ thi nhau giằng xé.
Tôi nhìn Đông Đông, cậu bạn thân thiết suốt những năm tháng ấu thơ đang nắm
chặt tay như sợ tôi sẽ vụt mất. Tôi quay sang nhìn Huy, người bạn bí ẩn luôn ở
bên tôi dù lạnh lùng nhưng ánh mắt luôn hướng sự lo lắng dành cho tôi. Tôi
không biết phải hướng về phía ai, và không muốn ai trong số hai người
phải đau đớn vì tôi! Tôi là người đã trải qua đau đớn và tôi hiểu cái cảm giác
bị tổn thương là như thế nào.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 19)
Tôi nức nở khóc và gào lên như một đứa trẻ, mặc dù mọi lỗi
lầm là do tôi. Nhưng bờ vai và giọng nói ấm ấp này dường như tôi chẳng thể nào
quên được. Cái thứ cảm giác dễ chịu và yên bình khi tôi được che chở trong vòng
tay cậu ấy, tôi tưởng tôi không cần bình yên và che chở, nhưng hóa ra, tôi lại
cần nhiều hơn thế. Tôi vốn mỏng manh và yếu đuối biết bao nhiêu!
Cô nàng hoàn hảo (Chương 18)
Đình Văn đưa tôi ra mắt giới thiệu với đám bạn bè của
anh ấy. Tôi mặc một chiếc quần jean, áo phông trắng, tóc khẽ búi gọn gàng và
không trang điểm. Anh đến đón và đứng đợi tôi chuẩn bị, khi tôi bước xuống nhà.
Nhìn thấy bộ mặt của tôi lúc đó, Đình Văn có vẻ không hài lòng.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 17)
Lấy cớ bận bịu học hành chuẩn bị cho năm thứ hai đại học,
tôi quay trở về Hà Nội. Bởi vì tôi không thể sống những tháng ngày khi
biết thừa Đông Đông đang ở ngay cạnh tôi, rất gần. Tôi không thể nào chịu đựng
được điều đó! Tôi muốn trốn chạy!
Cô nàng hoàn hảo (Chương 16)
Mùa hè đến đem theo cái nóng bức oi ả. Nắng gay gắt và ngột
ngạt khiến cho cuộc sống ở thành phố ngột ngạt và mệt mỏi. Trong khi Đình Văn
thì chọn đi tình nguyện, Khắc Hiếu chọn đi du lịch vài nước châu Á, còn Huy thì
bận bụi với việc kinh doanh ở nhà hàng. Tôi quyết trở về quê sau chuyến nghỉ hè
ở Cát Bà với cả nhóm. Bố mẹ lâu ngày thấy tôi về tỏ ra vui mừng khôn xiết khi
đứa con gái bé bỏng trở về.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 15)
Tôi choáng váng trước cảnh tượng như là mơ này. Ba chàng trai
tôi quen biết cùng xuất hiện ở một chỗ và họ lại có mối liên quan có vẻ rất gần
gũi với nhau. Hóa ra, chỉ có tôi là kẻ chẳng biết gì hết.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 14)
Vào đại học, năm đầu nên việc học của tôi cũng khá nhàn. Có
lẽ, việc làm quen với môi trường và cách học mới tôi không mất nhiều thời gian
lắm. Nếu như ở cấp 3 việc học là phải do các thầy cô đốc thúc thì khi học đại
học, việc học ấy là do chính bản thân người học phải tự ý thức được. Không cần
biết học vào lúc nào, cũng có thể không cần phải đi học, nhưng lúc đi thi, có
thể vượt qua và có kết quả tốt, đó mới là điều quan trọng. Quả thực, điều này
tôi thấy khá hợp với mình, sau bao nhiêu năm bị người khác đốc thúc, hoặc phải
tự đặt ra mục tiêu này nọ vì bố mẹ, vì thầy cô, vì không muốn một ai đó chê
mình dốt nát…cuối cùng, tôi cũng đã có thể để cái việc học để liên quan
tới cảm xúc của mình.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 13)
Đám sinh viên mới ngày đầu nhập học mang đầy vẻ ngáo ngơ và
sợ hãi. Cô chủ nhiệm đọc danh sách sinh viên điểm mặt đọc tên từng đứa một. Tôi
tìm cho mình một chỗ ngồi ở bàn thứ hai vì muốn được nghe rõ ràng những qui
định.
15 thg 8, 2013
Cô nàng hoàn hảo (Chương 12)
Lếch thếch về chung cư trong tình trạng như vừa trải qua một
vụ cướp giật, tôi đón lấy cái nhìn đầy thương hại của những người
đi đường, rồi cả bác bảo vệ ở chung cư nữa. Tý nữa thôi thì bác ấy đã cầm ngay
máy điện thoại và gọi cho cảnh sát, chắc hẳn bác ấy đang nghĩ tôi vừa bị hành
hung, còn thủ phạm chắc đã chạy mất tiêu rồi. Mà cũng đúng, rõ ràng là tôi bị
hành hung mà. Còn thủ phạm lại là mụ Phù Thủy hết sức xinh đẹp, đồng bọn đi
cùng là Hoàng Tử mơ ước của cuộc đời tôi. Vậy đó, đúng là thế giới giờ đảo lộn
tất cả rồi.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 11)
Một chàng trai trưởng thành đang ôm lấy chân tôi và khóc nức
nở trong thang máy tối om khiến tôi bối rối tới mức chẳng biết làm gì nữa. Tôi
càng vỗ về thì anh ta càng khóc to và sợ hãi giống hệt như một đứa trẻ. Những
vệt nước mắt khẽ chạm lên má tôi man mát và cái cảm giác của tôi lúc này là
mình giống như một…bà mẹ đang nựng nịu đứa con thơ của mình.
Nút báo thoát hiểm cũng chẳng thể hoạt động được, tôi gỡ tay
anh ta ra khỏi chân mình để đứng dậy. Nhưng không thể nào bởi chàng trai trưởng
thành này đang ôm chặt lấy chân tôi tưởng chừng như không thể nhúc nhích được.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 10)
Kỳ thi đại học cam go nhất cuối cùng cũng đã đến với tôi,
đứa con gái tuổi 17 với nấc thang đầu đời. Thực ra, tôi đã có rất nhiều bậc
thang trong cuộc đời, nhưng đây chính là một bước đi hoàn toàn mới sau những gì
tôi đã từng trải qua. Trái lại với dự kiến của mọi người, tôi học chuyên Toán
thì chắc sẽ thi khối A, nhưng tôi lại đăng ký thi khối D. Mặc dù đó không phải
khối chuyên nhưng với lượng kiến thức đã đổ vào đầu suốt 3 năm qua, tôi hoàn
toàn tự tin đăng ký vào Học Viện Ngoại Giao khoa Quan Hệ Quốc Tế. Thật ra, tôi
cũng không rõ mình có thích hay không, hoặc có hiểu rõ ngành mình đăng ký học
sẽ làm gì sau này. Nhưng nghe có vẻ rất…kêu và bố mẹ cũng hoàn toàn ủng hộ tôi.
Kèm theo kỳ thi hùng biện trước đó, tôi cũng muốn mình được thử sức với việc sẽ
đứng trước đám đông và sau này sẽ làm việc trong một môi trường mang tính ngoại
giao. Những điều đó cũng đủ khiến cho tôi phổng mũi khi nghĩ đến hình ảnh long
lanh của mình sau này, và đó cũng là hồ sơ duy nhất tôi đăng ký dự thi.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 9)
Ngay hôm sau, ngày Chủ Nhật, tôi vẫn không gặp được
Đông Đông, mọi sự liên lạc tới cậu ấy đều bị cắt đứt. Tôi có gọi điện đến nhà
thì mẹ Đông Đông nói cậu ấy ra ngoài nhưng cũng không biết là đi đâu. …Mẹ Đông
Đông giữ tôi ở lại ăn cơm đợi cậu ấy về nhưng tôi từ chối. Dù sao đi chăng nữa,
tôi cũng cần ở Đông Đông một lời giải thích.Không đúng, rất rất nhiều lời giải
thích ấy chứ! Tôi cần ở cậu ấy nói với tôi một lời thôi, dù có như thế nào đi
chăng nữa, thì ít ra tôi cũng sẽ không phải trông ngóng trong vô vọng như thế
này nữa.
Cô nàng hoàn hảo (chương 8)
Tôi ngồi lại như một kẻ bị mộng du, dường như rất khó khăn
để tôi có thể nhận thức chính xác những gì vừa xảy ra với mình. Nụ hôn đó vẫn
còn dư âm trên môi. Tôi vẫn còn cảm nhận được cái cảm giác đôi môi rất mềm và
ấm của Đông Đông.
Cô nàng hoàn hảo (chương 7)
Đông Đông nhìn thấy Đình Văn rồi nhếch mép cười, cậu ấy vùng
vằng rồi đi vào trong phòng hát. Lấy bia và nốc cạn. Sự có mặt của Đình Văn đến
với bữa tiệc sinh nhật của tôi khiến cho đám nữ sinh có mặt khá bất ngờ. Anh
rất lịch lãm và dịu dàng với tôi, Đình Văn hát tặng cho tôi bài “Forever”,
giọng anh nhẹ nhàng và tha thiết.
14 thg 8, 2013
Cô nàng hoàn hảo (chương 6)
Chương 6
Tôi
đã trở nên nổi tiếng ở trường nhờ cuộc thi hùng biện đó và mọi người đều biết
đến tôi mỗi khi tôi dạo qua sân trường hoặc kiên nhẫn ngồi ở sân bóng đợi Đông
Đông. Khi cả hai bước vào căn-tin, nhiều ánh mắt đổ dồn về phía tôi và cậu ấy.
Mỗi lần như thế, tôi chẳng hề cảm thấy thoải mái bởi vì bỗng dưng giờ tôi lại
biến mình trở thành tâm điểm của sự chú ý, nhất cử nhất động của tôi đều được
mọi người nhìn vào và được xem như là một nữ học sinh tài năng.
Cô nàng hoàn hảo (chương 5)
Chương
5
Cô nàng hoàn hảo (Chương 4)
Chương
4
Cô nàng hoàn hảo (chương 3)
Chương
3
Vậy là bắt đầu từ buổi đó,
tôi với Đông Đông chính thức là bạn bè, tôi coi như việc cậu ấy biết
được bí mật của tôi giờ là bí mật chung của cả hai đứa. Cái vẻ
nghiêm túc của cậu ấy khiến tôi bớt lo lắng và ít ra thì giờ đây
cũng có thêm một cái đầu để suy nghĩ cho SỰ NGHIỆP TRỞ NÊN HOÀN HẢO
của tôi. Dù có chút gì đó không tự tin nhưng tôi lại có cảm giác tin
tưởng đối với Đông Đông, cũng không hiểu sao lại như thế nữa, mặc dù
cái thái độ của cậu ấy cũng chẳng mấy khác so với trước đó.
Cô nàng hoàn hảo (chương 2)
Lớp A1 của tôi có 50 mống đa phần là Nam, chỉ có 10 Nữ. Con số 10 cũng là một số đáng để tự hào trong một lớp chuyên Toán rồi. Tôi được nổi tiếng ngay từ phút đầu bởi vì tôi là thủ khoa của cả lớp. Tuy nhiên, tôi cũng không hề thoải mái lắm với cái danh hiệu này bởi tôi thừa hiểu tôi như thế nào, cũng chỉ là « ăn may » vì điểm Văn của tôi kéo lên mà thôi. Bố mẹ tôi còn không tin vào kết quả của tôi bởi vì, từ nhỏ đến giờ tôi có làm được việc gì để họ tự hào đâu.
Cô nàng hoàn hảo (Chương 1)
Quỳnh Thy
***
Hành trình của một cô gái đã hoàn thiện bản thân mình từ một cô nhóc vụng về để trở thành một cô nàng hoàn hảo từ vẻ đẹp bên ngoài và cả trí tuệ bên trong. Nhưng khi đã trở thành một cô gái xinh đẹp, tài năng, được là tâm điểm của sự chú ý, có được trái tim của chàng trai mà cô đã từng thích. Liệu cô có vui với việc trở thành một cô nàng hoàn hảo hay không? Và thật sự, tất cả sự nỗ lực ấy đã đem lại cho cô điều gì???? Trong suốt cuộc hành trình kiếm tìm ấy điều gì là quan trọng nhất đối với cô?
Nếu sau này chúng mình chia tay
Quỳnh Thy
Nếu sau này mình chia tay, em không hứa rằng em sẽ không khóc, em cũng không hứa rằng em có đủ mạnh mẽ như hiện tại nhưng hãy hứa với em lời chia tay ấy sẽ thật nhẹ nhàng. Bởi vì tình yêu của chúng ta đến nhẹ nhàng thì hãy để nó ra đi cũng như cách mà nó đã đến, chẳng nên làm điều gì nặng nề cho cả hai.
11 thg 8, 2013
Hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh!!
10 thg 8, 2013
Kẻ thua cuộc là kẻ luôn nghĩ mình đã mất
Họ ném hiện tại bằng u ám, than thở và tuyệt vọng. Họ tiếc nuối quá khứ, chán nản hôm nay và mờ mịt về ngày mai. Nghĩa là họ đã “mất”.
Dù cuộc đời này có đẩy bạn đi đến đâu, dù số mệnh có cướp đi của bạn bất cứ thứ gì và ông trời có đưa người bạn thương yêu đứng bên người khác đi chăng nữa, thì cũng đừng hét lên cho cả thế giới biết “tôi không còn gì!”. Người không còn gì, chính là người không biết những gì mình có, dù bạn đã trắng tay!
Dù cuộc đời này có đẩy bạn đi đến đâu, dù số mệnh có cướp đi của bạn bất cứ thứ gì và ông trời có đưa người bạn thương yêu đứng bên người khác đi chăng nữa, thì cũng đừng hét lên cho cả thế giới biết “tôi không còn gì!”. Người không còn gì, chính là người không biết những gì mình có, dù bạn đã trắng tay!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)