Nghiêm Thu Hòa
Là người dưng đi anh!
Để sớm chiều về ...
Em không còn biết đợi
Để mỗi đêm về ...
Em không hề biết nhớ
Để khỏi giật mình...
Dù chỉ một chiếc chuông reo.
Là người dưng đi anh!
Để đường về...
Không bao giờ em ngỡ có kẻ theo
Chỉ mình em ...
Cùng hoàng hôn đếm bước
Để khi giật mình...
Em không thầm ước
Phía trước mình...
Có bóng dáng của anh.
Là người dưng đi anh!
Để một nửa vẫn đi tìm một nửa
Để trái tim em vẹn nguyên như chưa từng một lần biết hứa
Nhớ về một người dưng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét