Đừng giận em mà...có được không?
em chẳng bao giờ muốn chuyện chúng mình nhạt thếch
em vẫn biết mình có nhiều khi ngốc nghếch
chẳng hiểu được anh...em biết chắc anh buồn!
Phải từng đi qua thương nhớ mới biết cô đơn chưa bao giờ là thứ mà chúng ta chọn lựa...
...ngẩng mặt lên để xóa hết hoài nghi, ta sẽ thấy một con người để cho ta hiểu sự tồn tại của mình là cần thiết..
25 thg 9, 2013
Làm dâu miền Trung
Dù đã được anh dặn dò chu đáo và kỹ lưỡng trước khi về thăm quê, em vẫn nhiều phen dở khóc dở cười trước những tình huống bi hài không có trong "giáo trình" anh "giảng".
Chuyện khó nói đầu tiên là cái toilet. Gọi là toilet cho oai chứ nó chỉ được quây bằng bốn tấm cót cao ngang ngực, gió lộng bốn bề. Ngồi trong đó mà cứ đưa nguyên bản mặt ra ngoài, mắc cỡ gần chết. Đã vậy, bà con đi qua đi lại thấy cô dâu mới còn dừng lại... chào hỏi rất chi rôm rả và nhiệt tình.
20 thg 9, 2013
Làng trong phố
TRANG HẠ
1. Mình thích “mượn tạm” áo phông của ông xã, mặc rộng rãi và rất dễ chịu. Mình thích quần sóoc màu đàn ông. Mình cũng mê dép cao su, có dịp là sắm liền. Rất hợp với mái tóc tém cực ngắn của mình. Một ngày, ông xã nhìn thấy vợ lững thững đi qua trước mặt, cứ nhìn theo, lẩm bẩm: “Rõ ràng mình cưới một người phụ nữ cơ mà?” !!!
1. Mình thích “mượn tạm” áo phông của ông xã, mặc rộng rãi và rất dễ chịu. Mình thích quần sóoc màu đàn ông. Mình cũng mê dép cao su, có dịp là sắm liền. Rất hợp với mái tóc tém cực ngắn của mình. Một ngày, ông xã nhìn thấy vợ lững thững đi qua trước mặt, cứ nhìn theo, lẩm bẩm: “Rõ ràng mình cưới một người phụ nữ cơ mà?” !!!
Có ai đó ngoài kia
Chắc có ai đó ngòai kia,
đón và đưa ta về an tòan trong trận bão
chỉ cần ôm chặt họ thôi,rúc kĩ vào vai áo
thì dù có ướt thế nào cũng chẳng thấy lạnh hơn!
đón và đưa ta về an tòan trong trận bão
chỉ cần ôm chặt họ thôi,rúc kĩ vào vai áo
thì dù có ướt thế nào cũng chẳng thấy lạnh hơn!
Giật mình giữa mùa xuân
----Phan Ý Yên----
Ngày 23 tháng 4 năm 2004. Năm đó cô vừa tròn hai mươi tuổi. Trong lúc đang ngồi cặm cụi ghi chép ở sảnh đường đại học thì cảnh sát đến tìm gặp. Họ bảo T đã cắt cổ tay tự vẫn. Ngoài di thư bảo là gửi cho cô. Thời điểm ấy, châu Âu bắt đầu vào xuân, hoa anh đào rộn ràng nở đầy các lối đi bộ thành phố. Cô chưa từng khóc một lần nào, chưa từng muốn kể lại hay nhắc về T với bất kỳ ai. Bởi vì, suốt mười năm qua, cô luôn tin rằng lựa chọn cái chết là sự lựa chọn ích kỷ nhất của một con người…
Ngày 23 tháng 4 năm 2004. Năm đó cô vừa tròn hai mươi tuổi. Trong lúc đang ngồi cặm cụi ghi chép ở sảnh đường đại học thì cảnh sát đến tìm gặp. Họ bảo T đã cắt cổ tay tự vẫn. Ngoài di thư bảo là gửi cho cô. Thời điểm ấy, châu Âu bắt đầu vào xuân, hoa anh đào rộn ràng nở đầy các lối đi bộ thành phố. Cô chưa từng khóc một lần nào, chưa từng muốn kể lại hay nhắc về T với bất kỳ ai. Bởi vì, suốt mười năm qua, cô luôn tin rằng lựa chọn cái chết là sự lựa chọn ích kỷ nhất của một con người…
19 thg 9, 2013
Bài học về sự hy sinh
Đã lâu lắm rồi, nhiều năm đã trôi qua, khi tôi còn là tình nguyện viên tại một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz - cô bé đang mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo.
Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của mình, người đã vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đã trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ý cho cô em gái những giọt máu của mình. Lúc ấy, tôi đã nhìn thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát, cậu bé đã trả lời: “Cháu đồng ý làm điều đó để cứu em cháu”.
Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của mình, người đã vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đã trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ý cho cô em gái những giọt máu của mình. Lúc ấy, tôi đã nhìn thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát, cậu bé đã trả lời: “Cháu đồng ý làm điều đó để cứu em cháu”.
18 thg 9, 2013
Bên thắng cuộc I - Lời tác giả
|
hông ai có thể đi đến tương lai một cách vững chắc nếu không hiểu trung thực về quá khứ, nhất là một quá khứ mà chúng ta can dự và có phần cộng đồng trách nhiệm.
*****
17 thg 9, 2013
Mười tám năm sau - Chương XXII
ella Street nhìn Mason với vẻ trách móc:
- Ồ! Ông, ông làm tôi lo quá.
- Thật ư? Tại sao?
Mười tám năm sau - Chương XXI
ason đến phòng họp trước ông công tố một chút. Chánh án Meehan ngồi đu đưa trong chiếc ghế, giơ tay mời hai người ngồi.
- Bây giờ chỉ có giữa chúng ta, tôi muốn biết hết mọi chuyện ra sao.
Mười tám năm sau - Chương XX
ó tiếng xì xào khích động trong phòng khi Perry Mason lên ngồi cạnh luật sư Lawrence Dormer và bị cáo. Chánh án Meehan phải ra lệnh giữ trật tự. Domer đứng lên nói:
- Nếu tòa cho phép, chúng tôi nhờ luật sư Perry Mason hợp tác với tôi trong vụ biện hộ này.
Mười tám năm sau - Chương XIX
ần đầu tiên Perry Mason ra tòa án với tính cách một thính giả và đây thật là một kinh nghiệm đáng ghi nhớ. Ông ngồi trên hàng ghế đầu dành cho công chúng trong một phòng xử gần như chật ních người dân thành phố El Templo, và phải cố sức kìm giữ cho mình khỏi đứng lên chất vấn hay tranh luận khi người ta nêu phản biện. Tuy nhiên ông vẫn giữ được im lặng trong khi ông công tố dồn dập đưa ra các chứng cử buộc tội Witherspoon.
Mười tám năm sau - Chương XVIII
l Templo đang nhốn nháo khích động. John L. Witherspoon bị buộc tội giết người sắp phải chịu phiên thẩm vấn đầu tiên trước ông chánh án Meehan. Mọi người bàn tán, đặt hết giả thuyết này đến giả thuyết khác.
Mười tám năm sau - Chương XVII
ng không thể làm ba tôi phải như thế - Lois nói.
Mason hỏi:
- Gì vậy?
- Ông biết rõ mà. Nếu tôi không bỏ con vịt thứ hai vào xe thì ba tôi không bị kẹt như thế.
Mười tám năm sau - Chương XVI
ohn Witherspoon bị tạm giữ lại văn phòng viên quận trưởng cảnh sát và được phép tiếp luật sư trong một gian bên cạnh.
Ông ồn ào la lối:
- Thật là ngu ngốc hết chỗ nói. Mọi chuyện bắt đầu từ việc tôi chỉ ra cái con vịt khốn kiếp ấy.
Mười tám năm sau - Chương XV
à Dangerfield vụt đứng dậy nói:
- Tôi phải gọi điện cho chồng tôi ngay mới mới được.
- Bà có thể dùng điện thoại ở đây cũng được - Mason đề nghị và đưa mắt nhìn Della Street.
- Không cám ơn... Tôi... Còn có tí việc.
Mười tám năm sau - Chương XIV
rước lúc mặt trời đứng bóng một ít, Della Street vào nói với Mason:
- Bà George L. Dangerfield đang ở phòng chờ. Bà ta khẩn thiết xin gặp ông về một vấn đề không muốn trao đổi với ai khác ngoài ông.
15 thg 9, 2013
Mười tám năm sau - Chương XIII
ella Street ngồi trong xe hơi chờ ông ở ga.
Luật sư ngồi sau tay lái.
- Ông đã gặp cô gái chưa?
- Hừm, hừm...
- Ông có khai thác được ở cô ta chuyện gì không?
Mười tám năm sau - Chương XII
hi đoàn tàu chạy tới gần vùng ngoại vi thành phố Los Angeles, Perry Mason bước vào toa hàng ăn, có Sally Elherton vẫn ngồi trước chiếc bàn dùng cho hai người.
- Thưa ông, ông có một mình thôi ạ? - người phục vụ hỏi - Chúng tôi vẫn đủ thì giờ để phục vụ ông. Ông dùng cà phê hay nước trà?
Mười tám năm sau - Chương XI
rên chiếc xe bon bon về thành phố. Della Street hỏi:
- Ông lôi tôi đi quá nhanh khiến tôi không kịp hiểu rõ... Chuyện gì đã xảy ra?
- Milter bị ám sát.
- Ai giết?
Mười tám năm sau - Chương X
hi Mason đứng ngoài cổng sắt bấm chuông, ông thấy Lois Witherspoon hiện ra trên lối đi, đằng sau chó sủa ầm ĩ.
- Ồ! ông Mason... Tôi không cầm chìa khóa... A! May quá Pedro đây rồi.
Người đầy tớ có vẻ ngái ngủ, tra chìa vào ổ khóa và nói:
- Senor, xin chờ một lát để tôi giữ đàn chó đã.
Mười tám năm sau - Chương IX
rên đường đi El Templo, giữa vùng hoang mạc, sao đầy trời chiếu lấp lánh. Perry Mason phải dừng xe vì một chiếc bánh xẹp vỏ. Dùng đèn bấm soi sáng, ông vừa lẩm bẩm nguyền rủa vừa lục trong cốp xe những dụng cụ cần thiết để thay bánh khác.
Mười tám năm sau - Chương VIII
ng Witherspoon - Mason nói ngay khi vừa mới tới điền trang của nhà triệu phú - chúng ta không nên lãng phí thời gian. Xin ông nói ngay ông biết gì về tay thám tử đó?
- Thám tử nào?
- Thằng cha Leslie Milter, người định tống tiền ông.
Mười tám năm sau - Chương VII
ào lúc bốn giờ chiều, Della Street bước vào phòng làm việc của Perry Mason với một lá thư hỏa tốc trong tay.
- Cái gì vậy? - luật sư đang chăm chú nghiên cứu hồ sơ vụ Horace Adams vừa hỏi vừa ngẩng đầu lên.
- Một lá thư hỏa tốc hơi đáng ngờ. Địa chỉ được viết theo kiểu chữ in.
Mười tám năm sau - Chương VI
rên cửa kính, có các hàng chữ:
HÃNG ALLGOOD
Có cộng tác viên tại các thành phố lớn.
Raymond E. Allgood. Giám đốc.
Mười tám năm sau - Chương V
ước vào phòng ăn, Della Street thích thú quan sát Perry Mason khi luật sư được giới thiệu với bà Burr. Bà ta trạc khoảng từ ba mươi nhăm đến bốn mươi nhưng nhiều ông cứ nhất quyết bà chưa tới ba mươi. Chiếc váy trắng trứ danh không táo bạo quá đáng về kiểu cách nhưng nó ôm sát cơ thể đủ để thu hút sự chú ý của giới mày râu. Bà có lối đi nhún nhảy gợi cảm như là cả một bài thơ. Mặc dù kém hấp dẫn hơn, cô Lois Witherspoon vẫn vượt bà ta một chút nhờ vẻ trẻ trung tươi mát và khỏe mạnh.
Mười tám năm sau - Chương IV
ohn Legg Witherspoon khá hãnh diện về bất động sản, về chuồng ngựa, xe hơi, về con gái cũng như về địa vị xã hội và tài chính của ông. Ông phô trương cho Mason và Street thấy, dẫn hai người đi xem sân quần vợt, bể bơi, trang trại và cánh đồng bao la đất đai màu mỡ. Cuối cùng ông hỏi:
- Ông thấy thế nào?
Mười tám năm sau - Chương III
hi Della Street bận y phục cưỡi ngựa đến gõ cửa buồng Mason, những tia sáng đầu tiên của mặt trời bắt đầu chiếu lấp lánh xuống vùng hoang mạc và những ngọn núi lân cận.
- Ông sẵn sàng chưa?
Mười Tám Năm Sau - Chương II
ois nói:
- Xin hai vị hiểu cho, tôi đã biết yêu nhưng chưa người con trai nào tôi yêu bằng anh Marvin. Đó là điều tôi quan tâm nhất.
Witherspoon bắt bẻ:
- Cần phải xét cả gia thế và dòng dõi nữa chứ.
Mười Tám Năm Sau - Chương I
|
ịt mà lại chết chìm!
Trong phiên tòa xử một nhà triệu phú Mỹ về tội giết người, mọi người đã cười ầm lên khi nghe câu chuyện ngược đời ấy.
Chuyện kể về con gái nhà triệu phú yêu một chàng sinh viên nghèo nhưng ông bố vợ tương lai cản ngăn vì chàng là con của một kẻ bị kết án tử hình mười tám năm về trước.
Quá khứ bị khơi dậy, các nhân vật của vụ án xưa bị cơn lốc xô đẩy về vùng đất hẻo lánh ở miển Viễn Tây và gây ra tội ác mới hòng che lấp tội ác cũ… Tất cả những trò ranh ma của con người, những lắt léo của luật pháp đã không thắng nổi luật sư Perry Mason tài ba có sự trợ giúp của chàng thám tử Paul Drake và cô thư ký xinh đẹp Della Street.
Em – Mạnh mẽ, đắng, thơm và khó quên như cafe

Nếu một người rời bỏ bạn để ra đi, hãy tin rằng, họ tin đó là điều tốt nhất dành cho bạn.
19 giờ 30 phút, Ly nằm dài trên chiếc sofa cố nhớ hết mớ tài liệu hỗn loạn. Cuối năm, nhưng công việc không có vẻ muốn ngừng lại, bản thân cô cũng không muốn nghỉ ngơi. Cô chẳng biết sẽ làm gì nếu không vùi đầu vào những con số. Chiếc laptop vẫn chạy đều đặn, phát ra những bản nhạc Trịnh tuyệt hay do Khánh Ly trình bày. Cô đang chờ đợi email của khách hàng, chính xác là anh chàng người Đức hứa sẽ trả lời bảng câu hỏi của cô, nếu tối nay không có kết quả, sáng sớm mai cô sẽ gặp rắc rối với hãng tàu về chuyến hàng rời bến lúc 8 giờ.
14 thg 9, 2013
Món quà
Tôi muốn bắt đầu câu chuyện này bằng hai từ ngày xửa ngày xưa...
Ngày xửa ngày xưa... có một người nhà giàu, rất giàu. Sự giàu có bắt đầu từ một cơ may - hồi đó, khi còn là cậu bé nghèo khổ chỉ mong được ăn no, ông đã được một người tốt bụng đưa về nhà nuôi nấng và cho ăn học.
Ông thường kể lại chuyện này cho con cái nghe nhưng các con ông cười cho rằng đây chỉ là một trong những bài học đạo đức của ông mà thôi.
Ngày xửa ngày xưa... có một người nhà giàu, rất giàu. Sự giàu có bắt đầu từ một cơ may - hồi đó, khi còn là cậu bé nghèo khổ chỉ mong được ăn no, ông đã được một người tốt bụng đưa về nhà nuôi nấng và cho ăn học.
Ông thường kể lại chuyện này cho con cái nghe nhưng các con ông cười cho rằng đây chỉ là một trong những bài học đạo đức của ông mà thôi.
Hợp đồng yêu
Hai đứa cô đơn
Chẳng biết tình yêu tròn hay méo
Sợ ra đường người ta chọc ghẹo
Đành hợp đồng
Ký thỏa thuận
Yêu
Chẳng biết tình yêu tròn hay méo
Sợ ra đường người ta chọc ghẹo
Đành hợp đồng
Ký thỏa thuận
Yêu
Sài gòn chiều cafe
Sài Gòn chiều cà phê
Đợi mưa về
Vãi lên từng chấm xanh kỷ niệm
Quán Gió cũ sờn
Phía anh ngồi không người đối diện
Vẫn hình dung mắt em gầy
Buồn hơn ...
Đợi mưa về
Vãi lên từng chấm xanh kỷ niệm
Quán Gió cũ sờn
Phía anh ngồi không người đối diện
Vẫn hình dung mắt em gầy
Buồn hơn ...
Hoa Trắng tình yêu
Ngô Văn Phú
Không lúc nào ta không nghĩ về nhau
Những ước mơ lặng thầm
Những khát khao gần gũi
Bao năm tháng chia xa bao chờ đợi
Đã bao giờ ta được sống gần nhau
Không lúc nào ta không nghĩ về nhau
Những ước mơ lặng thầm
Những khát khao gần gũi
Bao năm tháng chia xa bao chờ đợi
Đã bao giờ ta được sống gần nhau
Bài thơ tặng chiếc lá
Đoàn Minh Hằng
Em không biết phải bấu víu vào đâu
Và không biết phải gửi thương yêu của mình cho ai nữa
Dũng cảm một lần em gõ cửa
Sao cánh cửa lòng anh chẳng mở cho em?
Em không biết phải bấu víu vào đâu
Và không biết phải gửi thương yêu của mình cho ai nữa
Dũng cảm một lần em gõ cửa
Sao cánh cửa lòng anh chẳng mở cho em?
Người dưng
Nghiêm Thu Hòa
Là người dưng đi anh!
Để sớm chiều về ...
Em không còn biết đợi
Để mỗi đêm về ...
Em không hề biết nhớ
Để khỏi giật mình...
Dù chỉ một chiếc chuông reo.
Là người dưng đi anh!
Để sớm chiều về ...
Em không còn biết đợi
Để mỗi đêm về ...
Em không hề biết nhớ
Để khỏi giật mình...
Dù chỉ một chiếc chuông reo.
Cho Một người
Em có khóc đâu anh ?...
Đó là nụ cười tan ra đấy chứ ,
Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ ,
Một nụ cười dai dẳng niềm đau
Đó là nụ cười tan ra đấy chứ ,
Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ ,
Một nụ cười dai dẳng niềm đau
Cafe chiều

Cà phê chiều. Vy bỏ thêm một chút đường vào ly của mình, khuấy nhẹ. Vy nếm thử và mỉm cười hài lòng. Đắng, nhưng rất nhẹ nhàng, mà cũng có thể không gian ở Phong Linh café khiến Vy có cảm giác rất thư thái.
Đúng như tên gọi, đặc trưng của Phong Linh café là một loạt chuông gió đủ màu sắc, đủ chủng loại. Những ô cửa cũng được thiết kế khéo léo đủ để đón những làn gió nhẹ để lay chuông gió khẽ rung rinh. Tiếng nhạc dìu dặt của những bản sonata cổ điển hòa cùng tiếng chuông gió tạo nên một cảm giác êm ái lạ.
13 thg 9, 2013
Đôi khi mưa về như thế
Một ngày nào đó, khi mưa về như thế, tuổi trẻ chông chênh của chúng tôi sẽ lùi xa theo quy luật của thời gian. Một ngày nào đó, khi mưa về như thế, tuổi thanh xuân của chúng tôi sẽ ở phía sau những khúc quanh. Lúc đó, chúng tôi có thể sẽ rất khác bây giờ. Hoặc cũng có thể không. Dù sao đi nữa, tuổi thanh xuân vẫn sẽ là một điều gì đó rất tuyệt diệu trong tâm khảm, giống như một cơn mưa rào. "Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy một lần nữa.” - Nu
"Tôi thường ngắm mưa khi có một điều gì đó trong lòng muốn giấu đi. Mưa làm tôi phải nói lên điều làm mình phải bật khóc như một đứa trẻ. Có lẽ vì mưa rơi như một người mẹ cúi mình dỗ dành đứa con đang khóc. Mưa thích gom góp hàng triệu giọt nước mắt.
Để trả về với đất, với đời...
Để con người luôn phải hiểu mình, san sẽ mà vơi đi..." - IVy
WOIM Radio
Nếu là người thứ ba
Tác giả: Diệu Anh
Có những người thứ ba rất đáng thương, có những người thứ ba lại rất đáng trách, nhưng phần lớn họ - những kẻ loay hoay trong một chuyện tình đã không còn đủ chỗ - đều vừa đáng trách, lại càng đáng thương.
Có những người thứ ba rất đáng thương, có những người thứ ba lại rất đáng trách, nhưng phần lớn họ - những kẻ loay hoay trong một chuyện tình đã không còn đủ chỗ - đều vừa đáng trách, lại càng đáng thương.
Thứ 6 ngày 13: em mất anh... Thứ 7 ngày 14: cả thế giới mất em!
Thứ 6 ngày 13: em mất anh... Thứ 7 ngày 14: cả thế giới mất em!
Cô lấy anh khi vừa tròn 19 tuổi. Vẫn thơ ngây như làn mây và hồn nhiên như bất cứ thanh niên nào tầm đấy. Sinh viên năm thứ nhất trường Đại học Ngoại Ngữ, cô tỏ ra sắc sảo hơn bất cứ đứa con gái nào thường gặp, bởi óc quan sát và cái nhìn như xuyên thấu tâm can người đối diện. Cô đam mê, sùng bái và có niềm tin sâu sắc vào bộ môn chiêm tinh, hay những kẻ lắm chữ lắm nghĩa vẫn gọi bằng cái tên khoa học mĩ miều : Horoscope. Đến nỗi mà, chỉ sau vài lần tiếp xúc, cô có thể đoán được người đó thuộc cung hoàng đạo nào và tính cách ra sao. Điều này khiến cô tự tin về bản thân ghê gớm.
Cô lấy anh khi vừa tròn 19 tuổi. Vẫn thơ ngây như làn mây và hồn nhiên như bất cứ thanh niên nào tầm đấy. Sinh viên năm thứ nhất trường Đại học Ngoại Ngữ, cô tỏ ra sắc sảo hơn bất cứ đứa con gái nào thường gặp, bởi óc quan sát và cái nhìn như xuyên thấu tâm can người đối diện. Cô đam mê, sùng bái và có niềm tin sâu sắc vào bộ môn chiêm tinh, hay những kẻ lắm chữ lắm nghĩa vẫn gọi bằng cái tên khoa học mĩ miều : Horoscope. Đến nỗi mà, chỉ sau vài lần tiếp xúc, cô có thể đoán được người đó thuộc cung hoàng đạo nào và tính cách ra sao. Điều này khiến cô tự tin về bản thân ghê gớm.
Cho một ngày mưa
14.09.2013
Những lúc không muốn mình suy nghĩ gì hết, em vẫn có thói quen ngồi tẩn mẫn sửa từng lỗi chính tả, thay đổi một vài từ ngữ (thành thật xin lỗi tác giả) cho những bài viết lôi về để nhẹ nhàng hơn khi đọc. Em luôn thích đọc những câu chuyện nhẹ nhàng và... kết thúc có hậu. Chẳng hiểu sao nữa, nhưng em vẫn mong... mong bình minh đến... không chỉ cho riêng mình... mà cho tất cả người thân yêu...
Trời lại mưa... những cơn mưa cuối mùa như giông bão muốn cuốn đi hết tất cả để trả về ngày nắng...
... và có lẽ em sẽ vẫn ngồi đây... lại góp nhặt từng giọt mưa... mong cho một ngày nắng lên...

Trời lại mưa... những cơn mưa cuối mùa như giông bão muốn cuốn đi hết tất cả để trả về ngày nắng...
... và có lẽ em sẽ vẫn ngồi đây... lại góp nhặt từng giọt mưa... mong cho một ngày nắng lên...
Xương rồng
Một buổi tối, đang ngồi chơi bắn Zombie với lũ trẻ trong nhà, thằng nhóc 4 tuổi nhà tôi cứ băn khoăn hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, cái cây xương rồng này nó cứ liên tục nhả gai ra bắn. Sao nó nuốt sẵn đầy một bụng gai. Nên nhả mãi ra chẳng hết?
- Mẹ ơi, cái cây xương rồng này nó cứ liên tục nhả gai ra bắn. Sao nó nuốt sẵn đầy một bụng gai. Nên nhả mãi ra chẳng hết?
3 thg 9, 2013
Yêu và trọng
Sáng đầu tuần, cô tạp vụ nghỉ ốm, thế là mất suất cà phê sáng. Cố nhịn, rồi không chịu nổi, tôi bỏ việc lượn ra đầu phố ngồi uống cà phê.
2 thg 9, 2013
Chiếc lá hình giọt lệ
Suốt thời niên thiếu , tôi nghiện hương vị tết phả ra từ căn bếp chị Thời . Hương vị ấy ăn sâu bám mãi trong lòng tôi, dai dẳng, da diết mỗi độ xuân về.
Nơ Đỏ Vẫn Cài Trên Mái Tóc
iền bắc Cali nơi tôi ở, hằng năm đều có một hội chợ tết rất lớn so với
các cộng đồng người Việt khác ở hải ngoại gọi là hội chợ Fairground San
Jose, vì nó được tổ chức trong khuôn viên rộng lớn Fairground của thành
phố San Jose.
Trở lại những năm tháng đầu tiên của người Việt tỵ nạn, vì quốc biến
phải rời xa đất nước, nhưng tấm lòng hoài vọng hướng về cố hương, niềm
nhung nhớ quê cha đất tổ và người thân đã tạo nên một nhu cầu gặp gỡ cho
người Việt tha hương, nhất là trong những dịp Xuân về.
1 thg 9, 2013
Subject-Verb Agreement - 20 điều ghi nhớ
Bài viết sưu tầm 20 điều cần lưu ý về sự đồng thuận giữa Chủ ngữ và động từ trong câu.
Sự khác nhau giữa 2 từ Start và Begin trong tiếng Anh
Sự khác nhau giữa 2 từ Start và Begin trong tiếng Anh
Start thường mang đến một cảm giác nhanh, mạnh và bất ngờ, như là một hành động xảy ra vào một thời điểm. Còn Begin thường mang đến cảm giác từ từ hơn, chậm rãi hơn và nói về một quá trình...“On time” & “in time”
“On time” & “in time”
“On time” để nói về sự việc xảy ra chính xác đúng vào cái giờ mà mình đã lên kế hoạch.
Còn “in time” có nghĩa là sớm hơn một chút so với các giờ đã lên kế hoạch.
I’m right on time - Tôi đến đúng giờ
Though it was raining very hard, we still managed to get there in time to prepare for the presentation.
- Dù trời đã mưa rất to nhưng chúng tôi vẫn xoay sở tới đó kịp để chuẩn bị cho bài thuyết trình.
Chính xác hơn nữa thì người ta định nghĩa là: “in time - with enough time to spare, before the last moment” và “on time - at the planned time, neither late or early”.
Phân biệt cách dùng 3 giới từ in, at, on
Phân biệt cách dùng 3 giới từ in, at, on trong tiếng Anh
Có 3 giới từ hay bị nhầm lẫn nhất là In, At và On. Chúng được sử dụng để nói về thời gian và địa điểm. Chúng ta tập trung vào các trường hợp dễ gây nhầm lẫn nhé.
25 Mẫu câu thông dụng
Dưới đây là những mẫu câu viết thông dụng trong tiếng Anh được phân chia rõ ràng giúp bạn dễ nhận biết và áp dụng chính xác:
Yêu anh nhiều và không để anh biết
Cả ngày nay mưa dầm mưa dề, trời u ám một màu xám xịt. Cửa hàng vắng khách, ngồi buồn tênh.
Có người vén rèm bước vào, lịch sự thu ô lại, đặt gọn bên ngoài cửa. Một cô gái dễ nhìn, gương mặt sáng sủa, thần thái sáng sủa, trang điểm sáng sủa.
Có người vén rèm bước vào, lịch sự thu ô lại, đặt gọn bên ngoài cửa. Một cô gái dễ nhìn, gương mặt sáng sủa, thần thái sáng sủa, trang điểm sáng sủa.
Hãy cứ tựa vào vai em
Đôi vai của cô rung lên nhè nhẹ. Không phải vì cô khóc. Mà là vì anh. Anh gục đầu trên đôi vai ấy, muốn được an ủi và cưng nựng như một đứa trẻ. Cô vuốt tóc anh. Những ngón tay xương dài chạy đều trên làn tóc cứng. Một chút ram ráp nơi lòng bàn tay, nhưng cô thấy cảm giác ấy rất dễ chịu. Chỉ cần anh bên cô như lúc này, cô cùng anh có thể vượt qua…
Đổi thay
Phạm Hương
Tôi đến tìm anh vào cuối chiều, khi bầu trời đang vần vũ mây đen báo hiệu một trận giông lớn và sau hơn một chục cuộc điện thoại mà không được trả lời. Ngôi nhà làm việc năm tầng của cơ quan anh rất vắng vẻ. Sự vắng vẻ ấy càng rõ rệt khi nó nằm sau một khoảng sân lớn có những cây xà cừ đứng lù lù đang đổ đầy lá mà chẳng có bóng người nào.
Tôi đến tìm anh vào cuối chiều, khi bầu trời đang vần vũ mây đen báo hiệu một trận giông lớn và sau hơn một chục cuộc điện thoại mà không được trả lời. Ngôi nhà làm việc năm tầng của cơ quan anh rất vắng vẻ. Sự vắng vẻ ấy càng rõ rệt khi nó nằm sau một khoảng sân lớn có những cây xà cừ đứng lù lù đang đổ đầy lá mà chẳng có bóng người nào.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)