13 thg 12, 2013

Phân vân hạnh phúc

Có người trên mạng hỏi mình rằng, sau ly hôn vài năm, họ muốn quay về sống với ông chồng cũ. Vì họ chưa lấy chồng mới, anh kia cũng chưa lấy vợ mới, giữa họ còn một đứa con chung. Và lý do quan trọng nhất của họ là: Họ sợ lấy chồng mới chẳng được bằng anh chồng cũ, nếu sống khổ hơn, thì còn quá tội, lúc đó bản thân hối tiếc mà mọi người lại chê cười!

10 thg 12, 2013

Thơ NPV

Chỉ là nấu cho nhau một bữa ăn, một bữa ăn bình thường
là đã đủ cho những gì mình vẫn gọi tên nhau- yêu thương

Khi người này choàng tay ôm lấy người kia từ phía sau trong căn bếp vẫn hình dung
cọ sát vành tai để biết cuộc đời này ước mơ giờ chỉ cần là thế…
một nụ hôn dài nói được nhiều hơn cả một quãng đời thương nhớ
những ngón tay đan xen vào nhau nhiều hơn không biết bao nhiêu lời hứa
về cạnh bên!

Trong căn bếp đó chúng ta sẽ bắt đầu một hành trình
học cách chăm sóc người này từ những món ăn đơn giản
thêm một chút ớt cay hay nêm cho vừa từng hạt muối mặn
chúng ta hiểu về bình yên nên không còn sợ những chát đắng
nếu lỡ tay đôi lần…

Trong căn bếp đó người này sẽ rửa chén cho người kia sau mỗi bữa ăn
để thấy những giấc mơ chẳng quá xa xôi như đã từng lầm tưởng
để thấy một niềm tin sẽ kéo dài hơn định mệnh
để thấy những tiếng cười thật sự là tiếng cười chân thật
để thấy mình cuối cùng cũng đi qua được thử thách
để được bắt đầu…

Khi người kia gắp cho người này một đũa thức ăn từ chén của nhau
yêu thương đó không thể tính bằng ngày bằng tháng
để ngồi cạnh nhau bên một chiếc bàn, lòng mình đã từng bão giông vô hạn
từ bỏ một chọn lựa ngày nào và yên tâm với một chọn lựa khác
một chọn lựa xứng đáng
vì trái tim…

Ở ngoài kia, cuộc đời có bình lặng hay vẫn đau đáu những niềm riêng
ở ngoài kia, cuộc đời có trách chúng ta sống vì những thương yêu ích kỷ
ở ngoài kia, cuộc đời có từ chối chúng ta như thể chúng ta cạn nghĩ
ở ngoài kia, cuộc đời có xem thường hay bao dung thì cứ tự quyết định lấy
chúng ta không cần…

Vì trong căn bếp này chúng ta đang nấu những bữa ăn
những bữa ăn mà có khi cả đời người chẳng mấy ai ăn được
chỉ là một tô canh, một đĩa rau, một phần cá thịt
ăn vì niềm vui được nhìn thấy nhau qua từng nét mặt
ăn vì yêu thương…

Chỉ đơn giản là, người kia nấu cho người này những bữa ăn bình thường
và người này rửa chén cho người kia sau mỗi bữa ăn…

Khi em xa anh

-Tác Giả: Hồ Yên Dung-

Hội ngộ, rồi chia ly... Chia ly, để được hội ngộ mãi mãi, ở một nơi nào đó, nơi ấy ta bước đi giữa những giấc mơ ngọt ngào, nơi ấy tình yêu của ta là bất tử....
Viết cho những cuộc chia ly như thế, những cuộc chia ly mang bình yên cho người ta yêu thương...


khi em xa anh
vầng đêm chui vào chăn nằm co thút thít
con dế buồn im tiếng
chẳng thể trách loài người nên cứ mãi ngác ngơ

khi em xa anh
mắt đỏ
môi khô
mưa rạt rào không làm tươi héo úa
dòng sông cuộn trào nỗi niềm mùa lũ
cũng lặng thinh
cuốn hờn tủi, trôi xa...

khi em xa anh
nắng ủ ê giấu mình sau màn mây xám ngắt
hoa sữa từng chùm ướt át
mưa nhạt nhòa
gió chẳng đến đưa hương

khi em xa anh
quạnh quẽ phúc âm buồn
đêm cô lẻ đến bên người ru giấc
anh có nghe tiếng thời gian nhỏ giọt
xuống cuộc tình mình
miên viễn tươi xanh?

bất chợt giấc mơ hồi sinh
về ngang qua đời miên man, như sương, như khói...
đóa quỳnh hoa bất tử
thức giấc, ngời ngời uống nụ hôn trăng...

lộng lẫy đêm trần gian
cho chúng mình được trong nhau mãi mãi
em khép mi cài then cánh cửa
giữ giấc mơ này
khi em xa anh...

7 thg 12, 2013

Và cũng đủ lớn để mong bé lại...

Trong đời, ai cũng có đôi lần mong cho thời gian quay trở lại. Mà chẳng phải là sự tiếc nuối một khoảnh khắc, một lời nói, một quyết định, hay điều gì còn dang dở, nhiều khi chỉ là niềm thương nhớ chính mình khi ấy, tại thời điểm ấy, khi nụ cười còn vô tư lắm, và ánh nhìn thì vẫn thanh thản veo trong.

6 thg 12, 2013

Viết cho những người đi qua cuộc đời...

Cuộc đời vốn không giản dị như cách người này tặng người kia một viên kẹo đường, rồi mỉm cười tin rằng bây giờ và vĩnh viễn về sau trên môi luôn ngọt ngào đến thế.
Về những người đi qua cuộc đời…