Phải từng đi qua thương nhớ mới biết cô đơn chưa bao giờ là thứ mà chúng ta chọn lựa...
...ngẩng mặt lên để xóa hết hoài nghi, ta sẽ thấy một con người để cho ta hiểu sự tồn tại của mình là cần thiết..
29 thg 12, 2012
Cho một mùa Đông
Chôn trong tim, những lời khắc khoải
Của một mùa đông, chờ đợi một mùa đông
Cố ngăn cơn dậy sóng trong lòng
Sao khó quá...
... những lời yêu tràn tha thiết
Cạnh bên nhau... vẫn nghe lòng cách biệt
Xa muôn trùng... vẫn thấy ở bên nhau
Bởi vì nếu bước qua được nỗi đau
Mới thấu hiểu chẳng ai thế được người tri kỷ
Dẫu cuộc sống chỉ nối nhau bằng mộng mị
Cho mùa đông bên này vẫn chờ đợi một mùa xuân
Chờ hạt mầm kia nẩy nở trắng ngần
Dẫu phải vượt lên từ miền đất khô cằn sỏi đá
Ta vẫn cố vượt qua mùa nghiệt ngã
Cố sức sống còn... giành giật một mùa xuân
Dẫu mai kia... chẳng thể đến gần
Cũng mãn nguyện... rằng mình đã cố
Chứ không phải... chỉ đợi chờ phận số...
Cho ngày mùa đông
Phong Linh 29.12.2012
24 thg 6, 2012
Làm sao...
RE: Viết cho Người...
Làm sao...
Làm sao trốn vào nỗi nhớ của anh
Để em ngủ một giấc yên bình nơi ấy
Chẳng còn lo sợ nỗi đau trổi dậy
Chỉ có Tình yêu...
Làm sao trốn vào quá khứ xanh rêu
Nơi mình đã dành cho nhau tất cả
Để trắc trở cũng biến thành sỏi đá
Chỉ một màu xanh...
Làm sao trốn vào hơi thở của anh
Mùi hương nồng sẻ chia từng giọt đắng
Chia cả bềnh bồng, cả men mằn mặn
Chỉ còn phiêu linh...
Làm sao trốn vào trái tim nhỏ xinh
Trao cả đời cho người rong ruổi
Chẳng phải quan tâm đời vui hay tủi
Chỉ cần bên anh...
Làm sao trốn vào nỗi nhớ của anh
Để em ngủ một giấc yên bình nơi ấy
Chẳng còn lo sợ nỗi đau trổi dậy
Chỉ có Tình yêu...
Làm sao trốn vào quá khứ xanh rêu
Nơi mình đã dành cho nhau tất cả
Để trắc trở cũng biến thành sỏi đá
Chỉ một màu xanh...
Làm sao trốn vào hơi thở của anh
Mùi hương nồng sẻ chia từng giọt đắng
Chia cả bềnh bồng, cả men mằn mặn
Chỉ còn phiêu linh...
Làm sao trốn vào trái tim nhỏ xinh
Trao cả đời cho người rong ruổi
Chẳng phải quan tâm đời vui hay tủi
Chỉ cần bên anh...
PL
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)